Kỉ luật mềm
À nghe thiên hạ đồn là đâu đó có bọn mẹ gì mất dạy cực, toàn áp dụng kỉ luật tự do giới hạn gì gì đó xoắn quẩy vô biên.
1. Uống nước xong nhè đầy nhà NHẮC MÃI KHÔNG ĐƯỢC ư, cho ngồi cái vào cái chậu, cho bình nước, bao giờ vừa uống vừa nhè mà được ĐẦY CHẬU mới cho ra hihi….
2. À đồ chơi không chơi chỉ nhè cái bình nước để phá với đổ ra nhà NHẮC MẤY LẦN GIẢ ĐIẾC ư, ok cho ôm cái bình nước đấy luôn, từ sáng đến chiều không cho thả (chắc giỏi ôm được 10′ là chán phè).
3. Nhà nào có hơn 1 đứa trẻ là chắc chắn có cảnh tranh giành. Em cầm cái đồ chơi là anh đòi bằng được. Bình thường để mốc chả ai thèm sờ. Sáng nay lại diễn lại cảnh đó. Mẹ chưa kịp uống cốc cà phê vào người. Một thằng thì cứ: em lấy đồ chơi của con, em trả con. Nhèo nhẹo, cực điếc tai bực mìn!
Mẹ: OK, bây giờ mẹ bảo em trả con với điều kiện cả NGÀY HÔM NAY từ sáng đến tận lúc đi ngủ lúc nào con cũng cầm cái đồ chơi đó (thùng rác mini trong bộ Play Mobi xe rác của nó). Ăn uống, ngủ nghỉ, tắm giặt bất cứ một việc gì, kể cả chơi đồ chơi khác tay không được buông đồ chơi này ra. Làm được mẹ đòi em trả con, còn không thì em chơi một lúc em thả tay ra thì con chơi tiếp.
Im như con hến, bỏ đi tìm đồ chơi khác chơi. Mẹ lại uống tiếp cốc cà phê đang lạnh dần.
4. Lại nhớ lại cách đây lâu lâu, nhà có khách mà con cứ đòi cho tay vào bát đá (để phục vụ khách uống bia, nước ngọt), nói thế nào cũng không bỏ ra. Mẹ gọi con đến gần, quì xuống nhìn sâu vào mắt con, bảo: Mẹ sẽ cho con được điều con mong muốn: chơi đá. Với điều kiện con cầm viên đá này đến lúc nó chảy hết mới thôi.
Đưa cho viên đá (và nhanh chân đá cái thảm xuống dưới tay nó khỏi nước chảy bẩn nhà), bắt cầm. Đến giây thứ 20 mếu máo khóc, con muốn thả tay. Từ đấy không vọc tay vào bát đá của khách nữa.
—> Trẻ con thì nghịch và khám phá nằm luôn mức đầu tiên của chuỗi sở thích ưu tiên rồi. Ăn không cần chứ nghịch là đam mê, thật á.
Việc của các mẹ là chỉ cho các anh các chị nghịch đúng người – đúng chỗ – đúng thời điểm thôi các mẹ ạ.
Tại sao nhà người ta có con nhỏ mà tường nhà người ta vẫn sạch không vết bút?
Tại sao nhà có mấy đứa trẻ mà đồ đạc vẫn còn nguyên?
Tại sao? Tại sao????
…nhân trường hợp có quả ảnh này thật thần thánh vật tv ra khám trên Ghét Bếp. Hihi
—–
Hãy cho con những khuôn khổ
Khuôn khổ, hay giới hạn, là một trong những điều hiếm hoi mà tất thảy người Pháp có thể thống nhất và có chung quan điểm trong việc giáo dục trẻ em. Họ đều cố gắng rất nghiêm khắc và luôn luôn duy trì một số nguyên tắc chính, đó là khuôn khổ giới hạn dành cho con. Nhưng bên trong các khuôn khổ này, cha mẹ thường cố gắng cho con có nhiều tự do nhất có thể.
Cha mẹ là người quyết định nguyên tắc nào là quan trọng và luôn phải duy trì. Người Paris đề cao thói quen văn minh lịch sự – tôn trọng người khác, thời gian ngồi trước màn hình TV máy tính điện tử, và nghiêm khắc về thức ăn.
Cha mẹ có thể áp dụng hỗn hợp của sự nghiêm khắc và sự tự do trong rất nhiều trường hợp, dưới đây là một số ít mà tôi đã được chứng kiến cha mẹ Pháp thực hiện tại Paris:
– Đến giờ ngủ, con sẽ phải ở trong phòng của mình. Nhưng trong phòng của con thì con có thể những gì con muốn.
– Con chỉ ti-vi 2 tiếng vào 2 ngày cuối tuần, nhưng con được quyền quyết định xem lúc nào và xem cái gì.
– Con sẽ phải nếm tất cả các món ăn trên bàn, nhưng con không cần thiết phải ăn hết những thứ đó. (Đây là một trong những điểm thiết yếu mà trẻ em Pháp nếm rất nhiều lần một loại thức ăn, không bị áp lực phải ăn hết hết món mới. Sau nhiều lần thử con sẽ có thói quen và chấp nhận ăn lượng nhiều hơn, thậm chí hình thành sở thích – xem bí quyết 33 – 35)
– Khi cùng cha mẹ ra đường, cha mẹ là người quyết định con sẽ ăn mặc như thế nào. Ở nhà, con có thể mặc những gì con muốn.
– Con không được ăn đồ ngọt bất cứ lúc nào, con chỉ ăn đồ ngọt vào bữa phụ buổi chiều mà thôi.
– Cha mẹ sẽ không mua những thứ không phải là nhu yếu phẩm cho con mỗi khi con đòi, nhưng con có thể tiết kiệm tiền để tự mua nó. (Trẻ em Pháp thường được cho tiền tiết kiệm bỏ ống, bắt đầu từ 7 tuổi).”
——
Viết về kỷ luật và giáo dục trẻ em:
“Rất nhiều người bị thuyết phục rằng tuổi thiếu nhi chính là điểm xuất phát của cuộc chạy đua đường dài về trí tuệ, và đích đến cuối cùng là cổng trường đại học (tốt nhất là vào các trường hàng đầu như Oxford, Cambridge). Và để đạt được mục tiêu này, cha mẹ hẳn phải cho con được bắt đầu mọi kỹ năng trước tất thảy mọi người khác : học nói, học đọc, học toán càng sớm càng tốt. Cha mẹ đổ xô đi mua thẻ học, trò chơi kích thích não thậm chí những dụng cụ đặc biệt siêu việt để giúp con sớm biết đi.
Người Pháp đương nhiên cũng muốn con cái họ thành công. (Ở Pháp, loạt trường đại học danh tiếng khó vào như Oxford, Cambrige có tên là đại học lớn – grandes écoles). Nhưng người Pháp lại không dùng chiến lược chạy đua marathon như trên. Người Pháp nghĩ: chẳng có lí gì để thúc ép trẻ em chạy đua vượt qua những những bước phát triển vượt bậc, hay dạy con học đọc và học toán trước khi con có khả năng hấp thụ những thông tin đó. Các trường mẫu giáo ở Pháp có học một vài chữ, nhưng các con không thực sự bị ép phải biết đọc cho đến mốc 6 tuổi. (Cũng cần biết rằng, thiếu niên Phần Lan đạt chỉ số đọc hiểu và toán học cao nhất trong khối các nước phương Tây – bao gồm toàn bộ châu Âu, châu Bắc Mỹ và châu Đại Dương, nhưng trẻ em Phần Lan chỉ được học đọc khi được 7 tuổi).
Những nghiên cứu gần đây đã bổ trợ và khẳng định cho việc tiếp cận muộn này. Hoá ra điều quan trọng hơn mà trẻ em tiền học được cần học đó là các kỹ năng như khả năng tập trung, khả năng hoà nhập với những người xung quanh và khả năng tự kiểm soát bản thân (Tôi sẽ bàn nhiều hơn về kỹ năng kiểm soát bản thân trong chương tiếp sau). Và chính những những kỹ năng mềm này lại tạo nền tảng vững chắc cho những khả năng học đường và kiến thức hàn lâm, chứ không phải là khả năng học đọc các bảng tính và các kỳ huấn luyện tiền kỹ năng đọc viết (bảng bìa flashcard, luyện trí nhớ, kích thích não…)”
“Một trong những lý do mà cuộc sống gia đình Pháp có cảm giác rất tĩnh lặng và thanh bình là bởi vì cha mẹ Pháp cực nhấn mạnh đến rèn luyện tính kiên trì ở con trẻ. Cha mẹ Pháp tin rằng trẻ em có thể giáo dục và rèn dũa khả năng biết chờ đợi cũng như các kỹ năng liên quan đến sự kiên nhẫn, ví dụ như khả năng đối đầu và xử lí khó khăn, thất bại, bất lực và tuyệt vọng hay khả năng trì hoãn các ham muốn và ý thích tức thì.
Người Pháp đặt trọng tâm vào giáo dục sự kiên nhẫn bởi với họ, cuộc sống không có sự lựa chọn khả thi nào khác cả. Họ đã chứng kiến những gia đinh nơi mà cha mẹ không thể gọi được một cuộc điện thoại tử tế mà không bị con cắt ngang, hay không thể yên ổn ngồi uống xong cốc cà-phê mà không bị con quấy rầy, nơi mà trẻ con tự dưng lăn dùng ra đất giãy lên đành đạch chỉ vì con không được những gì mình muốn. Người Pháp không muốn sống cuộc sống như thế, hay họ không nghĩ rằng nhà có con nhỏ thì phải chấp nhận thôi. Quan trọng hơn cả, người Pháp không nghĩ là kiểu sống “nhà có con mọn thì chấp nhận chiều nó tí” hay “chấp nhận thôi” để chiều chuộng con cái và buông thả nếp sống của bản thân và gia đình như thế sẽ làm cho những đứa trẻ được hạnh phúc và sung sướng.”
——-
Yêu cầu con làm chủ bản thân
Hãy học cách nắm bắt trước tình huống với trẻ. Luôn luôn nói rõ để con hiểu rằng mẹ mong muốn con không giành giật đồ đạc, hay mẹ mong muốn con có khả năng sắp xếp đồ chơi Lego vào trong hộp khi con chơi xong. Và khi một em bé lững chững biết đi đang kéo đổ hết sách ra khỏi kệ, hãy ngồi xuống cùng tầm mắt với con và yêu cầu con dừng lại. Yêu cầu con xếp lại sách lên giá, đồng thời chỉ cho con cách làm bằng cách mẹ sắp lại cùng con. Khi một em bé liên tục ném nho từ trên bàn xuống đất, hãy chỉ cho con cách giữ nho trên đĩa ăn của mình. Hãy làm tất cả những điều này, với sự bình tĩnh, kiên trì và trực tiếp đối diện với con.
Một đứa trẻ cần được học về giới hạn của bản thân, nhưng con cũng còn cần tình yêu thương nữa. “Để tạo nên một con người, đứa trẻ cần cả tình yêu lẫn khó khăn tuyệt vọng”, một chuyên gia khẳng định. Nếu đứa trẻ chỉ có tình yêu mà không học được sự giới hạn, lớn lên con sẽ trở thành một kẻ hiếu chiến, độc đoán và gia trưởng (người Pháp gọi những đứa trẻ này dưới cái tên “Ông/Bà Hoàng Tí Hon” – một em bé mà làm vua cả thiên hạ).”
————
Hãy coi việc con đối mặt xử lí với những điều không vừa lòng như một kỹ năng cơ bản quan trọng của cuộc sống.
Người Pháp không sợ làm hư hỏng con mỗi khi đưa ra những khó khăn cho trẻ đương đầu. Ngược lại, họ nghĩ rằng một đứa trẻ sẽ không bao giờ thực sự hạnh phúc nếu con đòi gì được nấy, ngay lập tức khi con mè nheo. Người Pháp tin rằng trẻ em sẽ học được về lòng tự hào và sự thoả mãn thông qua việc con lựa chọn cách để đối đầu và vượt qua những khó khăn và những điều không vừa ý con.
Việc dạy con cách xử lý khó khăn và bất lợi của cuộc sống ngay từ tuổi nhỏ sẽ giúp trẻ trở nên nhẫn nại và có chí phấn đấu, vượt khó nhiều hơn ở những năm tháng sau này. Những em có khả năng trì hoãn ham muốn chắc chắn sẽ biết vượt qua những thăng trầm của tuổi dậy thì và niên thiếu, và cũng có kỹ năng tập trung cao độ và lý luận tốt hơn. Hãy nhớ một bí quyết rất ngược đời của người Pháp: khi cha mẹ càng cố suốt ngày chiều theo ý con trẻ để con được hạnh phúc sẽ chỉ càng làm cho con gặp nhiều khó khăn hơn khi đối đầu với cuộc sống sau này.”
——
Hãy cho con rất nhiều cơ hội rèn luyện việc biết chờ đợi
Bí quyết để xây dựng tính kiên trì không phải nằm ở kỳ vọng một đứa trẻ sẽ biết nhẫn nhịn, ngồi im không động đậy và câm lặng chờ đến khi được sự quan tâm của người lớn. Các nhà nghiên cứu nhận thấy những trẻ em có khả năng chờ đợi tốt khi các con học cách từ phân tán bản thân khỏi hoàn cảnh trước mắt: bằng cách tự sáng tác bài hát hay thậm chí tự nhìn vào gương và làm trò hề. Những hoạt động tự giải khuây này của con làm cho quãng thời gian chờ đợi bỗng dưng trở nên dễ chịu và dễ chập nhận hơn.
Cha mẹ Pháp cũng biết được điều này. Họ hiểu là họ không cần phải dạy con cách tự giải khuây và tự sao nhãng khi chờ đợi. Đơn giản họ chị nói “con chờ mẹ một chút” rất nhiều lần mỗi ngày và một lẽ tự nhiên khi được rèn luyện nhiều về sự chờ đợi con tự bộc phát khả năng tự giải khuây. Còn nếu ngược lại nếu bạn dừng hết mọi hoạt động đang làm để có mặt bên con ngay khi nghe con than chán, hay dừng cuộc điện thoại dang dở chỉ vì bị con ngắt lời, con sẽ không học được khả năng chờ đợi. Lúc này con chỉ học được khả năng mè nheo mà thôi.
* Bí quyết để rèn luyện sự chờ đợi, hãy đọc tiếp trang sau”….
Trích sách Cha mẹ Pháp không đầu hàng, NXB ThaiHa Books
Link ThaiHa Books trên shoppee: https://bit.ly/2xCFSix
-0 Bình luận-