Mẹ Trang Py
Lây đi èn giật tờ lờ mình! E hèm!
Hôm nay, Lisa tôi trịnh trọng tuyên bố! Bà bô đã chắp bút viết cho tôi 1 bài luận văn tốt nghiệp để tôi có thể đường hoàng lên lớp! Chứ không các ông tưởng tôi đúp thì chết dở! Anh em nô nức tốt nghiệp hết cả mà tôi lại không thì làm sao được??? Chả gì thì tôi cũng là học sinh giỏi xúc xắc chứ bộ! Đề tài luận văn của tôi lần này là:
“KHÔNG CÓ EASY LIỆU TÔI CÓ TỰ NGOAN???”
Đấy đấy, tôi chắc chắn rằng tất cả những người anh em Easy như tôi nghe từ “tự ngoan” đấy đều thấy hơi nhột nhột! Cả một quá trình học hành vất vả, luyện tập chăm chỉ, vượt qua biết bao thử thách gian khó để được như ngày hôm nay mà mọi người lại chỉ phán câu xanh rờn “tự nó ngoan thế chứ bé tí biết cái giề??” Ôi nghe sao mà buồn phỏng các ông?
Để Mị nói cho mà nghe này.
Liệu có đứa trẻ nào mới đẻ ra đã biết tách biệt giữa BÚ-CHƠI-NGỦ chưa nhỉ? Biết ăn no một bữa chứ không bú vặt, ăn vặt lắt nhắt ko ti để ngủ không nhỉ? Rồi thì liệu có đứa trẻ nào đẻ ra tự nhiên lại biết tự ngủ, đêm ngủ 1 mạch từ 6-7h tối tới 6-7h sáng hsau mà không cần bố mẹ bế bồng ru hời, không dám cả thở, đặt con như đặt bom chưa nhỉ?
Mẹ tôi kể từ trước khi sinh ra tôi, mẹ tôi đã mường tượng ra 1 cuộc sống bỉm sữa thật đáng sợ. Nào thì là những đêm mất ngủ triền miên vì con quấy, con khóc, nào thì ám ảnh nỗi sợ suốt ngày con bám dính lấy để ti, con khóc vạch ti cho bú, con buồn ngủ cũng vạch ti cho bú, rồi thì con khó ngủ phải bế trên tay ko dám đặt xuống, đặt xuống là khóc, cả nhà thay nhau bế cả đêm, tóm lại cả cái gia đình hoàn toàn đảo lộn hết mọi sinh hoạt vì sự xuất hiện của 1 em bé bé xíu xìu xiuu!
Ôiii mẹ tôi sợ lắm và quyết tâm đi tìm một lối thoát cho nỗi sợ hãi kinh dị ấy! Và cuối cùng mẹ tôi đã tìm ra chân lý ấy khi bước chân vào thế giới Easy! 😉
Nói đến Easy chắc hẳn đa số các mẹ có con nhỏ đều biết hoặc nghe tới hoặc đã từng đọc đến bộ sách “Nuôi con không phải là cuộc chiến” siêu nổi tiếng rồi. Ấy thế nhưng dù nó rất nổi tiếng vậy mà đa số các mẹ khi được hỏi đến đều lắc đầu quầy quậy… “nghe thì hay…nhưng không thực hiện được đâu”, “đọc để biết chứ ko thực tế, không áp dụng đc!”
Và thế là rất nhiều mẹ dù biết đến Easy nhưng vẫn lại rơi vào khủng hoảng nuôi con mọn như đã kể ở trên. Mẹ tôi, of course là vẫn bản tính cứng đầu cứng cổ, cái gì càng khó mng càng nói ko làm đc thì mẹ tôi lại càng muốn tìm hiểu và làm bằng được!
Hehe, thực ra bởi vì càng tìm hiểu về nó mẹ tôi càng cảm thấy đúng như những gì mẹ tôi nghĩ từ xưa tới giờ về việc nuôi dạy con ntn nhưng ko dám nói ra vì sợ mng sẽ bảo “ây xầy, có con đi thì biết” :))
Và giờ cơ hội đã tới rồi đây! Mẹ tôi đọc ngấu nghiến 2 quyển sách “Nuôi con không phải là cuộc chiến” và cuốn “Đọc vị các vấn đề của trẻ” sau đó mẹ tôi biết đến group Easy One, app Poh. Thực ra lúc đấy mua app và Join Group nhưng mẹ tôi chưa đọc nhiều và để ý mấy đâu. Mẹ tôi nghĩ đọc sách thôi là đủ, nghe có vẻ đơn giản mà có gì đâu… Hehe…
Mẹ tôi hăm hở chuẩn bị kĩ càng để tôi vừa chào đời mẹ tôi sẽ áp dụng ngay! Nào là mua quấn này, nhộng này, rồi thì whitenoise, ti giả blah blah đủ cả. Trước khi đi đẻ hành trang mẹ tôi mang đi là tất cả bộ dụng cụ đó. Khi tôi vừa sinh ra đc vài tiếng mẹ tôi đã quấn và cho tôi nghe whitenoise trong chiếc cũi bé xinh của mình ở bv…mọi chuyện chỉ ổn cho tới ngày thứ 3, tôi lúc đó cứ tới đêm là lục đục khóc lóc khủng khiếp không tài nào dỗ được, cho bú rồi thì vỗ ợ, quấn, winddown, ti giả đủ cả nhưng tôi vẫn ko thể ngừng khóc. May là ở trong viện còn có dịch vụ trông bé buổi đêm nên mẹ tôi sau 1 hồi vật lộn khóc lóc cùng tôi thì đành phải đẩy tôi ra cho các cô y tá trông hộ.
Mẹ tôi lúc đấy hoàn toàn shock trước thực tại “đen tối” khi ấy: Shock 1 phần vì trải nghiệm đẻ quá kinh hoàng, đau đớn tột cùng, vẫn chưa kịp hoàn hồn thì cú shock thứ 2 đã ập tới với việc mẹ tôi hoàn toàn không thể hiểu nổi tôi!!! Một sinh linh bé tí xíu và đầy bí ẩn. Tiếng khóc như xé vải của tôi khi ấy là nỗi khiếp sợ và ám ảnh của mẹ tôi. Huhu… đã có những lúc mẹ tôi khóc theo và hoàn toàn bất lực trước tôi đấy các ông ạ. Cú shock thứ 3 là việc hoang mang vô cùng tại sao áp dụng hết các phương pháp rồi mà đêm tôi vẫn hành mẹ tôi tới sáng không chịu ngủ mà cứ khóc ngằn ngặt khiến mẹ tôi quá stress và kiệt sức!
Mẹ tôi khi ấy suýt chút nữa đã định buông xuôi và từ bỏ easy rồi. Nhưng lúc đó 1 sự thôi thúc lại khiến mẹ tôi tiếp tục cố gắng. Mẹ tôi thầm nghĩ, nếu không thể cho con theo Easy thì mẹ biết phải làm sao đây khi mà mẹ chẳng có ai giúp đỡ? (Mẹ ở riêng, đã quán triệt tư tưởng con ai người nấy nuôi, không ỷ lại vào ông bà. Ông bà nuôi con ông bà lo cho con cái cả cuộc đời rồi, bh là lúc ông bà được nghỉ ngơi làm những j mình muốn). Mẹ không thể kè kè bên cạnh con cả ngày cả đêm được. Mẹ cần được nghỉ ngơi…mẹ cần được thoải mái đầu óc thì mới nuôi con cho tốt được chứ?
Vì thế thời điểm ấy mẹ tôi liên tục post bài lên group hỏi, vừa hỏi vừa tìm hiểu thêm những trường hợp khác của các mẹ cũng có con bằng tuổi tôi, cùng 1 vấn đề như tôi… mẹ tôi nghiên cứu, đọc ngày đọc đêm. Bất kể lúc nào rảnh rỗi mẹ tôi đều đọc. Ngay cả lúc đang hỗ trợ tôi mỗi khi tôi khóc thì mẹ tôi cũng giở app và group ra nghiên cứu! 🤣
Được các admin, mod, các mẹ khác giúp đỡ, cộng với việc tự mày mò tìm hiểu thì dần dần mẹ tôi cũng đã nắm được phương pháp đúng để áp dụng cho tôi và mẹ tôi kiên trì thực hiện thì rất nhanh thôi tới 5w mẹ con tôi đã đạt được thành tựu là tôi đã tự ngủ được 90% các giấc. Đêm dậy ăn 2 lần rồi ngủ lại. Các giấc ngày đều chuẩn chỉnh. Đến 7w tôi đã tự bỏ ăn đêm và ngủ 1 mạch từ 7h tối tới 6 rưỡi sáng hsau.
Sau đó là 1 loạt các ww nối tiếp nhau quật mẹ con tôi tới tấp ấy thế nhưng do tôi đã có nền tảng là nếp sinh hoạt Easy chuẩn chỉnh và tự ngủ nên ww dù có bão to đến đâu thì 2 mẹ con tôi cũng đều vượt qua được.
Và đến tận giờ thì quả ngọt mà 2 mẹ con đã gặt hái được là:
- Tôi 20w3d hiện đang theo biến thể 2-2,5-3,5 một cách hết sức mượt mà. Ngày ngủ 2 naps mỗi nap 2h, đêm vít 1 mạch 12 tiếng không vẫy tai. Mẹ tôi có thừa tgian để dành cho bản thân.
Khả năng ngủ của tôi khiến cho mọi người đều nể phục. Đợt rồi dù ngta đập phá xây nhà ngay bên tai tôi hàng ngày mà đêm tôi vẫn ngủ thẳng cẳng ko vđ gì 😅 dù người lớn mất cả ngủ! - Mỗi ngày tôi ăn 4 bình sữa mỗi bữa trung bình từ 210-250ml. Không bú để ngủ! Ăn nhanh gọn không ăn vặt nên mẹ tôi rất nhàn.
- Tự ngủ 100% các giấc với ti giả, nhộng, wn
- Dù có em bé nhỏ nhưng cả nhà không hề bị đảo lộn sinh hoạt. Ông bà nội ngoại 2 bên chưa từng phải thức đêm trông cháu, chỉ cần sang chơi vs cháu rất vui vẻ. Mẹ vẫn có thời gian book dịch vụ massage sau sinh và hưởng thụ mà ko lo con quấy khóc bám dính, có hẳn 1 khoảng tgian dài buổi tối để làm bất cứ cái j mình thích, chăm sóc da này, đi xem phim này, đi ăn uống cafe vs bạn bè này như thời con gái! :)))
- Nói tóm lại dù nuôi con nhỏ không thể nào đòi hỏi nhàn nhã, tự do sung sướng như hồi còn son được, nhưng mẹ tôi cảm thấy hết sức thoải mái và vui vẻ vì mẹ tôi vẫn có tgian nghỉ ngơi, chăm sóc bản thân, tôi vì được ăn no ngủ đủ nên là một em bé rất điềm đạm, hiền hoà… sau mỗi giấc thức dậy tôi đều vui vẻ cười toe toét khiến mẹ tôi tan chảy, ăn ngoan, chơi ngoan, ngủ ngoan. Vì tôi sinh hoạt theo 1 lịch sinh hoạt cụ thể cho nên bản thân tôi cũng thoải mái, yên tâm hơn vì luôn biết được mọi việc sắp xảy ra vs mình thế nào…còn mẹ tôi thì cũng chủ động hơn trong việc sắp xếp thời gian để làm được mọi thứ mà không phải lo lắng gì cả. Và nếu như có phải đi đâu thì chỉ cần để lại lịch sinh hoạt ở nhà cho cô giúp việc là xong. Ai chăm tôi cũng đều nhàn hết!!! Hehee… chẳng bao h có cái cảnh cầm bình sữa 24/24 tiện tay dí được lúc nào thì dí vì con lười ăn, thích ăn vặt nữa, cũng chẳng khi nào có cái cảnh cả nhà thay nhau bế con để ngủ, mỏi rã rời cánh tay vẫn ko dám đặt xuống nữa… Đến giờ ăn là tôi nằm yên vị đợi sữa và rít 1 lèo hết luôn bình sữa sau đó tha hồ chơi đùa, khám phá mọi thứ…tới lúc mệt rồi sẽ tự ngủ thật ngoan lấy sức lại để tiếp tục khám phá thế giới thú vị này!
Vậy nuôi con nhỏ có đáng sợ như mọi người vẫn thường hay kể nữa không???
Đối với mẹ tôi là không nhé! 😉
Để có tôi ngày hôm nay- một em bé ngoan! (Theo như bà tôi nói tôi là đứa bé ngoan nhất từ trước tới h bà được biết, rồi hàng xóm láng giếng đều ngạc nhiên vì sao nhà có e bé sơ sinh mà ko nghe thấy tiếng khóc mấy) mẹ tôi (và cả tôi nữa) đã phải vượt qua hết những khó khăn thử thách như:Bao hoài nghi, trách móc của mọi người nào thì nuôi con khoa học quá làm gì, để nó tự nhiên, bé tí biết gì mà luyện, đang chơi bắt đi ngủ làm gìi?? …Đang ngủ lại bắt nó dậy. Dở hơi!! Đêm không cho nó ăn nó đói chết à… bé tí bế vác dựng đứng nó lên thế kia để sụn hết cả lưng, gù hết cả vai nó ra àaa, lại còn vỗ bộp bộp thế kia vỗ mạnh thế! (Thực ra đã khum tay lại để vỗ =.= ) Quấn nó chặt thế nó khó chịu, không phát triển được, con khóc mà cứ để kệ thế à, cho nó ngủ sớm thế để nó chơi chán rồi hẵng ngủ chứ, ngậm ti giả nhiều cho nó vẩu ra ah? Để nó nằm ngủ 1 mình thế à, ôm nó ngủ cho tình cảm chứ! May mà nó ngoan đấy chứ gặp phải đứa hư thì có mà luyện vào mắt! blah blah blah…(Ai có thắc mắc như trên có thể ý kiến để mẹ tôi giải thích nhé! Còn mẹ tôi ko thể viết hết ra đây được nó sẽ dài như sông Nile mất thôi =))))
Trải qua những ngày bế quan toả cảng “đóng cửa bảo nhau” của 2 mẹ con. Con khóc mẹ khóc theo vì bất lực không hiểu con muốn gì. Hoang mang không biết mình áp dụng gì sai mà sao mãi con không ngoan?
Những ngày ngồi tính waketime cho con muốn nổ não! :)) Mấy chục cái note ngày nào cũng viết để tính toán thời gian thức ngủ phù hợp cho con.
Mất ngủ biết bao ngày, đêm chổng mông giữ ti hỗ trợ con qua hết catnap này tới ww nọ. Thần kinh thép mỗi lần con Rem sáng.
Luôn phải tìm hiểu, học, học nữa, học mãi để vững kiến thức, kiên định với những gì mình đã chọnn và luôn sẵn sàng tung hết kiến thức ra để bảo vệ quan điểm của mình!
Vân vân và mây mây mà ko thể kể hết được…
Kể lể dài dòng như vậy là để mọi người thấy chẳng có thành công nào mà không có sự khổ luyện, cố gắng, nỗ lực cả. Điều này đúng với tất cả mọi việc chứ không riêng gì dạy con đúng không các ông? Và vì thế tôi nghĩ các ông đều đã có được câu trả lời cho câu hỏi viết hoa ở đầu bài kia rồi đúng ko nhỉ? ;))) Hoàn toàn KHÔNG có chuyện ngồi mát ăn bát vàng, may mắn từ trên trời rơi xuống, chả làm gì cả mà tôi vẫn “tự ngoan” đâu nhé! 🤣🤣🤣
Nói tóm lại Em bé sinh ra như một tờ giấy trắng. Đừng bao giờ nói là em bé này hư em bé kia ngoan…đừng đổ lỗi cho con khi bố mẹ không cố gắng hướng dẫn chỉ bảo cho con.
Khi đọc và tìm hiểu mọi người sẽ thấy các em bé được chia theo đặc điểm tính cách, ví dụ có em bé thiên thần, em bé bài bản, em bé cáu kỉnh, em bé nhạy cảm nhưng ngay cả khi bạn có 1 em bé thiên thần (ngoan) đi chăng nữa mà bạn không biết phát huy chỉ dẫn con đi đúng hướng thì sớm thôi em bé thiên thần của bạn có thể biến thành em bé cáu kỉnh, khó tính (hư theo cách bạn nghĩ). Ngược lại bạn có thể có 1 em bé cáu kỉnh nhưng khi được hướng dẫn một cách kiên nhẫn và đúng đắn thì việc em bé ấy dần trở thành bé thiên thần là hoàn toàn có thể xảy ra. (Điều này hoàn toàn đúng với Lisa 😀 từ một e bé cáu kỉnh h đã thành e bé thiên thần của mẹ 🥰)
Nhiều người đọc bài này xong sẽ chậc lưỡi “ôi giời, lắm chuyện! Nuôi kiểu gì rồi mà nó chả lớn bày đặt phương pháp nọ phương pháp kia cho nó phức tạp mệt người ra”. Ây đúng thế đấy! Nuôi kiểu gì cũng lớn thật thôi. Nhưng nuôi kiểu gì để cho con có được tất cả những gì tốt đẹp nhất mà con nên được hưởng thì hãy làm nha các ba mẹ! Và một trong số đó chính là việc cho con giấc ngủ đầy đủ để con có thể được phát triển tối đa nha! (Hãy google để biết tại sao giấc ngủ lại quan trọng với trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ tới vậy nhé).
Tự ngoan ư, quên pẹ nó đi!!!! Bác Hà tôi bảo thế
Kết thúc luận văn chính là màn biểu diễn tự ngủ của tôi!!! 10 ngày tôi vào giấc ngon bon bon dễ dàng như đẩy xe hàng thì mẹ tôi ko quay. Quay đúng vào cái hôm tôi mải diễn quá rơi xừ cái ti giả làm mất hẳn…6 phút mới ngủ được! Ây dà… Mặc dù clip ko hoàn hảo như của các bạn khác nhưng tôi tin đây chính là cái nhìn chân thật nhất đấy các ông ơi. Hehe…
-0 Bình luận-