TÂM SỰ một soái ca 25 tuần
Tính tới bây giờ đã được 25 (tuần) tuổi đầu anh mới có thời gian ngồi xuống uống miếng nước ăn miếng bánh và kể câu chuyện đời mình cho mấy đứa nghe. Chuyện là anh có bà mẹ tệ nhất thế giới.
Thực ra ban đầu bả cũng thuơng anh bởi bả gọi anh ra trước cả tháng rưỡi chơi với bả cho bớt cu đơn. Gọi thì anh ra thôi, anh cũng chán nằm trong cái chỗ tăm tối chật hẹp kia rồi, chui ra sớm để còn kịp đón cái Noel đầu tiên trong cuộc đời chớ, anh vốn là con chiên ngoan đạo cơ mà. Ấy vậy mà cả anh và bả đều ko lường trước được sự đời, anh sinh ra thấp bé nhẹ cân lại còn vàng da toàn phải chiếu đèn rồi ăn cơm bệnh viện. Anh cũng có tuần trăng mật 3, 4 tiếng mới dậy ăn một lần nhưng một ông lang y (hay lang băm) nào đó nói với mẹ anh rằng 1 tiếng phải gọi dậy cho bú 1 lần. Sau khi xuất viện về nhà anh hết tuần trăng mật, bắt đầu tuần dập mật, đụng chuyện gì anh cũng khóc làm cả nhà đảo điên. Mẹ anh một phần vì thiếu kiến thức phần vì nghe lời bác sĩ cùng các kiểu kinh nghiệm nuôi con truyền thống nên hễ anh khóc bả lại tọng sữa vào. Trong thâm tâm người mẹ đáng giận ấy anh chỉ là cái máy hút sữa chứ nào phải con người có hỉ nộ ái ố. Bả chẳng hiểu rằng nội tâm anh vô cùng phức tạp, bỉm dơ anh khóc, buồn ngủ anh khóc, đầy bụng anh khóc, nóng quá anh khóc, lạnh quá anh khóc, buồn đời anh khóc, vui quá anh cũng khóc (kiểu như khóc vì hạnh phúc đấy mấy đứa) chứ nào phải chỉ đói anh mới khóc. Tuy vậy bả cũng rất chiều anh, hầu như đêm nào bả cũng thức chờ anh ọ ẹ là tiếp sữa tại anh ngủ cũng thẳng giấc lắm mấy đứa, cỡ 1 tiếng anh dậy 1 lần chứ nhiêu đâu. Mặc dù anh giận vì bả chả hiểu anh nhưng cũng thấy thương tại có 2 tuần mà bả sút hẳn 5kg, mắt lồi như con cá phổi, tóc rụng bện được dây thừng, sữa hút hoài chỉ tráng đáy bình, ai hơi đụng chạm tí là hóa thú làm ông ba anh sợ chết khiếp.
Nhưng, tình thuơng dành cho anh chỉ vỏn vẹn 1 mùa trăng, sau đó bả thay đổi hẳn. Ko biết bả lụm đâu được quyển bí kíp của môn phái nào đó mang tên Easy rồi về hành anh ra bã luôn mấy đứa à. Anh ko được nâng niu chiều chuộng hơi khóc 1 tí cả nhà bu vào dỗ, treo dâu trên đầu giấu dao dưới giường nữa. Bả để cho anh khóc vài chặp để đi nghiên cứu tiếng khóc của anh. Lúc anh đói thật bả cũng chưa cho ăn ngay để anh đói rã họng ra. Đêm bả cũng chả thèm tiếp sữa liên tục mà lừa anh ngậm ti giả cho anh im mồm ngủ đến sáng. Khi ngủ bả quấn anh như gói chả giò để anh khỏi cục cựa ngủ luôn cho bả yên thân. Chưa hết đâu, mấy đứa mà đi bộ đội rồi mới hiểu, giờ ăn giờ ngủ của anh mà bả áp đặt còn hơn kỉ luật quân sự, hết easy 3.5 đến easy biến thể rồi giờ là easy 234 khỉ mốc gì đó làm anh ko được tùy hứng như xưa nữa. Cứ tới giờ là bả quăng anh vào giường tắt đèn bắt anh ngủ, anh giận hết sức nhưng thế quái nào lại ngủ thật mấy đứa à. Phải chi anh giả bộ khó ngủ như lúc trước bả còn ôm ấp rồi mở tiếng mưa rơi cho thêm phần lỡn mợn, giờ thì anh quen nếp ngủ nhanh quá nên bả cắt hết, chỉ chừa lại cho mỗi cái ti giả cho anh giựt ra giựt vào để đỡ ngứa răng ít cắn ti bả.
Mấy đứa biết đó, đời người ngắn ngủi thế mà bả suốt ngày bắt anh lên chuồng còn sớm hơn cả gà chẳng cho anh quẩy gì cả. Ai đời Sài Gòn lên đèn anh đã lên đồ… đi ngủ, chẳng có thời gian thức khuya ngẫm nghĩ sự đời. Anh thực sự hận quá nên nhậu nhiều cho bõ ghét. Lúc giận bả nhất anh ních luôn 340ml sữa cho quên sầu còn wonder week lai rai 200 mấy thôi mất công đổ đốn.
Thật sự phải nhắc lại, sống đến từng tuổi này anh chưa thấy ai tệ như bà mẹ anh. Mẹ mấy đứa chắc chẳng bao giờ bỏ bê con ngủ để đi hú hí với ông ba đâu nhỉ. Suốt ngày anh thấy bả ngồi tính toán lịch ăn ngủ của anh để bả được tự do bay nhảy chứ có kè kè thức với anh như ngày xưa nữa đâu. Khi nào hai ông bả muốn đi chơi dài ngày mới vác anh theo để anh vạ vật chỗ này chỗ kia sương gió với đời. Được dịp ra ngoài anh lại thích quá quên mất làm mình làm mẩy để ông bả thảnh thơi như hồi mới cưới. Giờ anh cũng đầy kinh nghiệm lên rừng xuống biển vi vu máy bay tàu thủy các kiểu con đà điểu đứa nào chưa biết nhớ hỏi anh review cho.
Kể dài vậy rồi mà còn chưa hết mấy đứa ráng nghe anh tâm sự thêm đoạn nữa chứ anh giấu trong lòng lâu quá ko nói lại đâm ra trầm cảm.
Ko ngờ cái quyển bí kíp ác nhơn kia hết tập 1 lại có tập 2, anh vừa hết hạn quân sự đợt 1 bả đã đăng kí cho anh đi tiếp luôn. Lần này anh ăn dặm bả cũng chả thèm nấu bột nấu cháo hầm bà lằng mà cứ hấp luộc ba cái thứ rau củ đồ thô bắt anh ăn hết. Anh chưa có răng mà mấy đứa, hay tại bả thấy anh cắn nhá ti bả đau quá bả tính mài hàm anh ra đấy. Mỗi lần mấy đứa ăn anh thấy có khổ cực vậy đâu, chả phải được bế đi ngao du khắp nơi hay vừa xem hoạt hình vừa ăn cho có không khí còn gì. Anh khổ lắm mấy đứa ơi, bị trói gô lại trên cái ghế rồi lầm lũi bốc ăn còn bả ngồi bên ăn đồ ăn của bả chả thèm đút cho anh thìa nào. Mẹ anh ngày càng tệ bạc phải ko mấy đứa. Anh thấy cứ đà này bả rảnh quá lại hợp tác với ông ba sản xuất thêm đứa nữa bắt anh chăm thì thôi chứ, nếu vậy anh sẽ bỏ nhà ra đi cho ông bả biết mặt. Anh đẹp chứ đâu có ngu mấy đứa ha!
Thôi nói xấu bả vậy đủ rồi tại thực ra nhờ bả tệ vậy anh mới học được cách sống tự lập và sinh hoạt lành mạnh mấy đứa à. Mặc dù ko được khóc banh nhà mỗi đêm để tự do thể hiện cá tính nhưng thôi anh đành cười chứ khóc mãi cũng mệt. Có khi anh còn nghe ông bả bàn nhau chọc anh khóc để cười trên nỗi đau của anh nhưng anh lại thông minh nữa rồi ko mắc bẫy đâu. Anh phải ăn no ngủ khỏe trưởng thành nhanh chóng để mau mau dọn ra khỏi cái căn nhà thiếu tình thương này mấy đứa thấy đúng ko. Thực ra anh biết hết từ đời nào rồi nhưng anh cứ kệ để xem bả làm gì. Khi nào có chuyện mới anh lại uống miếng trà ăn miếng bánh ngồi kể cho mấy đứa nghe. Khéo mai mốt anh viết tự truyện luôn ko chừng, mấy đứa chờ anh nha.
Bài trên con em nói xấu mẹ nó quá nên em phản biện đây 🙂
Nói chứ con đã hơn 26w mới có thời gian cho tốt nghiệp nên em làm hẳn 2 bài các mẹ chịu khó đọc nhé hihi.
CÁCH NHẬP HỘI “CHÁU NGOAN BÁC HÀ”:
- Thứ nhất, mua sách, mua gói vip cho bác.
Sau 2 tháng đầu hoàn toàn mất ngủ vì sinh non, con quấy khóc đêm, em như bắt được vàng khi phát hiện ra một phương pháp được quảng cáo là giúp con ngủ đêm 12h – trái ngược hẳn với những gì được các bà các mẹ truyền tai nhau từ xưa đến giờ. Đắn đo mãi, em quyết định mở tài khoản quất luôn gói vip với hi vọng được chỉ đường dẫn lối sớm giác ngộ bởi vì đọc sách xong vẫn chưa biết bắt đầu từ đâu. Những tưởng bác Hà sẽ đồng hành cùng em suốt chặng đường gian nan nhưng không, sau 1 cuộc điện thoại và đôi ba dòng chat khoảng mấy nghìn chữ (chủ yếu là do lịch sinh hoạt quá nát) em đã hết cơ hội được nghe giọng oanh vàng thỏ thẻ và tư vấn từ bác, nguyên nhân là do ngay từ đầu bác sĩ bắt đúng bệnh và bệnh nhân tuân thủ lệnh điều trị. Thực ra quá trình cũng gian truân và ròng rã vì dù bên ngoài nắn gân cãi tay đôi với ông bà thì bên trong con mẹ vẫn rón rén nhỏ nhẹ chưa quyết liệt hẳn với con. Sau này, cứ hễ đến ww mà con có hơi trật nhịp lại muốn vào vùng kín hỏi bác nhưng ngặt cái vào group tàu ngầm xong lại biết mình cần làm gì nên cuối cùng đành ngậm ngùi cho con tốt nghiệp coi như đại công cáo trạng. - Thứ hai, mua quấn nhộng cho bác.
Lần đầu tiên quấn con, em bị một phen hết hồn vì con đang khóc quấn lại im ngay rồi ngủ trong vòng 1 nốt nhạc, không ngờ trên đời lại có thứ thần kì đến thế nếu biết sớm hơn hẳn đã ko mất đến 2 tháng làm dơi thức đêm ngủ ngày. Vậy mà ko biết ông ngoại lôi đâu ra mớ lí luận tầm xàm bá láp trên mạng bảo quấn làm khí huyết ko lưu thông tay chân ko phát triển làm em lại hóa thú hết lần này đến lần khác khi phát hiện ông cứ lén tháo quấn khi thằng nhỏ đang ngủ sau khi nói mà con mẹ nhất quyết ko nghe. - Thứ ba, siêng học lí thuyết và thực hành theo lời bác dạy.
Vâng, điểm này là quan trọng nhất bởi dù có thần y và thuốc tiên mà con bệnh ko lạc quan hay uống bữa đực bữa cái thì chữa làm sao khỏi. Đã làm mẹ dù là chủ đích, cầu thị hay lỡ lầm thì con vẫn là quan trọng nhất lúc này, để con ăn no ngủ đủ phát triển khỏe mạnh thì dù nằm gai nếm mật chống lại cả thế giới cũng là điều mẹ nên làm mà phải không? Theo easy tất nhiên ko dễ nhưng chấp nhận cách mạng để sau này độc lập còn hơn làm nô lệ cả đời mẹ chọn cái nào? Nếu tư tưởng được quán triệt ngay từ đầu các mẹ sẽ thấy easy đúng là easy, mẹ khỏe con ngoan gia đình hạnh phúc, ko thích thì ngưng, thích thì được đà lấn tới sản xuất thêm vài em bé đóng góp mầm non tươi xanh cho nước nhà.
Như con em đây đã đi ngao du từ 10w ko quấy ko khóc, ba mẹ ko bỏ sót phim chiếu rạp nào, ông bà đem khoe thành tựu khắp nơi. Vì vậy nên dù con đạt chuẩn tốt nghiệp đã lâu nhưng chưa lên bài trên group bởi ba mẹ đang cong đít dọn nhà ra riêng vì tự tin nuôi con ko phải là cuộc chiến.
5 ĐIỀU BÁC HÀ DẠY:
- Bình sữa tốt
- Ti giả tốt
- Quấn nhộng tốt
- Tiếng ồn (white noise) tốt
- Kiên quyết, cần cù, chớ nản
P/s: Điều hối hận nhất khi mua gói vip là chưa có dịp được đàm đạo và nhận sự chỉ bảo của 2 sư phụ Hương Hương cũng như các mẹ đi trước đi sau. Thôi thì để vào easy two em chỉ mua gói thường bác Hà đừng buồn em.
-0 Bình luận-