Tâm sự của Bố
Đang ngồi viết luận văn thạc sĩ, vợ bảo hay là anh viết luận văn tốt nghiệp Easy1 cho Bơ Khoai luôn đi nha. Ok vợ bảo thì phải nghe thôi.
Mặc dù 2 con vừa bước vào ww19, hơi khó ăn khó ngủ, nhưng không thể phủ nhận gần 5 tháng qua trộm vía tỉ tỉ lần con hợp tác với Bố Mẹ.
Em bé Bơ với thành tích 3’40s/ bình 200ml, đủ 200ml 1 tay hất bình, 1 tay giật khăn ra khỏi cổ vô cùng dứt khoát. Thỉnh thoảng cao hứng, Em bé rít lên 270ml, bụng tròn như quả bóng làm cả Bố lẫn Mẹ vừa mừng vừa lo
Em bé Khoai ăn uống điềm đạm hơn, tuy ăn chậm nhưng Em lại ngủ nhanh, tới giờ ngủ, vác em vô nhộng, đặt em vào giường và nhét ti giả là ngay lập tức mắt em lim dim, ngày nắng đẹp thì 15s em ngủ, ngày nắng nóng thì 2 phút là ngủ tít thò lò. Em vượt ww 5,8,12 bằng việc ngủ và chỉ ngủ mà thôi. Em rất ít khi khóc vì Bố Mẹ biết lúc nào em cần gì . Tới mức Bà Ngoại còn phải kêu: “Con ơi hay trêu cho khóc tí đi, Mẹ chưa được thấy cháu khóc bao giờ”
2 boss cai ti đêm từ… lâu lâu rồi e không nhớ nữa. Ha ha
Hết rồi. Bây giờ tới luận văn tốt nghiệp của Bố Mẹ nha
2 tháng chăm vợ nằm viện, e miệt mài đọc hết 3 quyển NCKPCC, kể oai vậy thôi chứ tới lúc bế con trên tay chữ nghĩa bay sạch chả nhớ gì. Lại thêm đại dịch Covid, đúng đợt Hà Nội giãn cách XH, nhà thì neo người, không thuê được giúp việc, taxi cấm chạy, hàng quán đóng cửa, bệnh viện không cho người nhà vô thăm, chỉ cho 1 người duy nhất chăm sản phụ, … Thế là em ôm mớ kiến thức sách vở bước vào cuộc chiến nuôi con. 4 ngày ở viện nghe cô y tá nói: “ngày đầu tiên con ăn 7ml, ngày 2 gấp đôi, ngày 3 gấp đôi…” răm rắp làm theo, kết quả thức full đêm lẫn ngày chỉ cho ăn và thay tã, hết ông anh rồi tới ông em. 2 ngày tụt 3 cân, mắt trắng hếu, người ngơ ngơ.
Vợ bảo hay thử cho Boss ăn xả láng cuộc đời đi, không ngờ 2 Boss rít 1 hơi 80ml rồi lăn quay ra ngủ, cữ sau phải gọi mới thèm dậy ăn. Đang hí hửng vui mừng quay sang nhìn vợ thì thấy mặt vợ xanh rì, vừa đẻ xong người yếu, 2 tiếng dậy cho con ăn 1 lần, 3 tiếng lại dậy vắt sữa, thế thì vợ ngủ lúc nào? Ôi thôi thế này không được. Xin lỗi vợ, lời hứa “Em yên tâm, đẻ xong Anh nhất định không ngủ riêng” đành cho next. Mời vợ qua phòng bên ngủ nhé, Anh trông con 1 mình ( hồi này Bà Nội vẫn chưa biết bồng cháu, chưa biết cho cháu bú bình, chưa biết vỗ ợ hơi… nên đêm cho Bà về ngủ với Ông
Em mặt cũng hơi dày, lại covid bệnh viện hạn chế nhận bệnh nhân nên xin nghỉ chăm vợ đẻ được tận gần 1 tháng, tới khi đi làm thì cũng kịp dậy Bà Nội bế ẵm, cho e bé ăn uống. Thế là ngày e đi làm, vợ trông con, tối Bà trông, Em ôm vợ ngủ thẳng cẳng. Tới bây giờ hết cữ, Bà về rồi thì vợ chồng em chia ca, ngày vợ chăm con, tối đi làm về thì con khóc con quấy là việc của em.
Đọc tới đây, nhiều người lại bảo vợ em sướng, Em bé theo easy rồi thì vợ chỉ mỗi việc ăn với ngủ. Xin thưa rằng không ạ. Em bé đâu có tự biết theo Easy, vợ em phải ngồi cân não với 2 đứa nhỏ, xem biểu hiện của con, rồi tính toán tuần tuổi xem waketime bao nhiêu, sleeptime bao nhiêu, rồi dậy con phân biệt ngày đêm, dậy con cách tự ngủ, con ăn bao nhiêu là đủ, con không chịu ăn thì làm thế nào, vân vân và mây mây…… Rồi còn đau vết mổ, đau dạ con, phải kiêng cữ đủ kiểu, không được ăn món này, không được ăn món kia. Không dừng ở đó, vợ chồng còn xì trét vì suốt ngày nghe những câu kiểu như:
– Bó nó như cục thịt thế kia chậm phát triển, sao mà biết lật bò được
– Ngậm ti giả có bị ngạt thở không ? Ngậm ti giả bị hô đấy.
– Vỗ ợ làm gì, ngày xưa có vỗ ợ gì đâu. Bé tí đã bế dựng thế này sau nó đòi bế đứng mãi đấy.
– Mới đẻ ra đã lật úp con rồi, có ngày nó gẫy cổ đấy.
– Nó khóc kìa cho ăn đi, khóc kìa… ăn đi. Khóc = đói ạ?
– Nó đang ngủ sao lại gọi dậy. Nó đang thức mà, cho đi ngủ muộn tí đêm nó mới ngủ yên.
– Bé tí thế đêm không cho ăn à? Thế chết đói à? Mẹ lười nên không cho con ăn à???
– .…………
Nhiều lắm em không nhớ nổi nữa. Chỉ nhớ hồi ấy ước đàn ông cũng được nghỉ thai sản để ở nhà chăm con giúp vợ. Gần 5 tháng con mọn, tới tận bây giờ em vẫn k hiểu tại sao người ta hay nói đàn ông phái mạnh làm việc nặng, mà cái việc chăm con vất vả kinh hoàng ấy bao đời nay lại là việc của phụ nữ? Ví dụ đơn giản như việc ngồi đút ti giả cho con, em thề, 1 tiếng giữ cái ti giả ấy còn đau lưng hơn e đứng mổ 8 tiếng ở bệnh viện đấy ạ. Rồi đâu đó, vẫn nghe người này người kia lẩm bẩm: “Có mỗi việc ở nhà chăm con thôi mà……..”. Hiu hiu, lâu lâu hãy nhận việc chăm con cho vợ ra ngoài shopping, cà phê gì gì đó, xem bảnh bao đi làm mệt hơn hay bù lu chăm con sướng hơn ạ.
Lan man dài dòng chắc chả ai đọc tới tận đây, không sao, em viết chủ yếu cho vợ em đọc, để vợ chồng có quyết tâm bước vô cuộc chiến mới, cuộc chiến Bơ Khoai ăn dặm. Cố lên vợ, ngày trốn con đi du lịch, quay về làm vợ chồng son KHÔNG CÒN XA
-0 Bình luận-